Bài đăng Phổ biến

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2011

Thư cho cánh hoa của tôi.



(Flower’s Letter trong phim Ijimae)

Mặt trời lặn, đêm xuống
Yêu lúc này quả không phải lúc ...
Chân ngập ngừng mà tim cứ bước
Hôm nay nữa, tôi lại theo em…

Muốn khóc, bỗng cười, lại muốn khóc
Những ý nghĩ tuyệt vọng...
Rưng rưng lệ ướt nhòa gương mặt em
phảng phất trên cánh đào thắm đỏ

Ngây ngô nhìn ngắm hóa thân em
Đâu hay mình vừa hé môi cười…
Ôi, tất cả chỉ là giấc mơ xa vời
Nghĩ đến, bất chợt trào nước mắt…

Dù cố gắng vẫn không sao trốn chạy số phận
Dù cố gắng vẫn vẹn nguyên nhung nhớ
Mỗi lần quay lưng là một lần trĩu bước
Không lúc nào quên được em…

Muốn khóc, bỗng cười, lại muốn khóc
Nỗi niềm cô độc
Phận đời chông chênh
Dừng đi, cho tôi được một thoáng êm đềm…

Em, tình yêu trên tháng ngày vô vọng
Hẹn kiếp sau chung tình...

Thứ Hai, 6 tháng 6, 2011

@



























Quá yêu cũng là một cách tự tử.
Hoàn toàn ko có chút lý trí trong lần yêu này.
Càng yêu thương càng cảm thấy sâu sắc cái sự đuối của bản thân.
Đắm đuối và... chết đuối.